16/02/2022 06:31
Tìm tiếng đàn hay tiếng lòng tri kỷ phương xa?
Đêm Đôn Châu nghiêng mình thao thức
Nghẹn vầng trăng chếch bóng cuối trời
Vẳng đàn tranh người nghệ sĩ lấy viễn xứ làm nhà
Tình tình tình “Biên cương lá rơi Thu Hà em ơi”
Tang tang tang - tình quê rưng rức lệ Châu sa…
Ao Bà Om huyền thoại lung linh chuyện tình
Những người đàn bà căng mắt cần mẫn hì hục nhát đào
Cánh đàn ông nông nỗi ngắm trăng sao ngạo nghễ thách đấu
Mây mẩy vòm ngực căng tròn mồ hôi áp dính lần nếp áo
Cổ thụ cuồn cuộn nổi hòn bao ngần ấy vẻ đẹp trần gian
Từ cuộc thi hồi nảo hồi nào thay đổi tục lệ cưới xin.
Ngạch cửa má ngồi chờ đợi đứa con xa
Tất bật bôn ba nơi phố thị phồn hoa vật vã
Nước mắt, mồ hôi vãi rơi bấp bênh nơi xứ lạ
Lê la đêm Sài thành lăng lặng người ngắm bóng trăng rơi
Chợt nhớ ánh trăng quê nhà nhập nhoạng ngạch cửa má ngồi
Nhoi nhói khung trời vô định, tái tê lòng - trăng khóc.
Gọi tên mãi một loài hoa bất tử
Tháng Ba gọi lòng, thi nhân tìm loài hoa để ngợi ca
Hoa sưa, hoa xoan, hoa gạo, đầu làng, ven sông, cuối bãi
Nơi ấy có loài hoa tháng ba nhuộm đỏ màu cờ Tổ quốc
Lẫm liệt, kiên trung dệt nên vòng sóng chắn đòn thù
Thắp tháp đuốc rạng ngời soi hào khí non sông.
Thương bao đứa học trò lận đận
Cầm tấm bằng tốt nghiệp trung học lao vội vào đời
Mặc chiếc áo xanh công nhân còn lỏng tuột
Ngả giá hôm mai với bao sản phẩm online
Chưa kịp lớn với nghề đã vấp bao cạm bẫy
Người thầy vẫn tất bật hằng ngày với bài giảng “đời đẹp tươi”.
Nghĩ cạn về FO
Nghe F0 muốn lên tăng xông
Kia F0 thong dong giữa đường phố mênh mông quay mòng
Nào ai biết F0 long nhong lông bông bềnh bồng?
Anh là F0, hay F0 là anh, là tôi, là ai khác nữa?
Thần tốc tiêm vắc-xin để trả F0 trở về đích thực con số 0.
(Nhớ về thầy cô giáo miền duyên hải Trà Vinh thập niên tám mươi, chín mươi, thế kỷ 20)