08/10/2022 07:08
Mẹ về đồng trễ, cơn mưa
Chiều nghiêng dáng mẹ, gió lùa lạnh căm
Gió sương mẹ gánh âm thầm
Đôi bờ vai nặng vết bầm thời gian
Mẹ ơi, lúa trỗ hạt vàng
Bát cơm trắng chứa muôn ngàn mồ hôi!
Nuôi con khôn lớn nên người
Gian nan mẹ nhận, nụ cười mẹ trao.
Đi qua năm tháng ngọt ngào
Mẹ là ánh sáng soi vào đời con.
(Nhớ về thầy cô giáo miền duyên hải Trà Vinh thập niên tám mươi, chín mươi, thế kỷ 20)