27/07/2021 05:00
Thắp nến tri ân Anh hùng liệt sĩ. Ảnh: BÁ THI
Đã hơn năm chục năm tròn
Chiến trường ngã xuống, cha còn đang xuân
Mẹ ôm con dại rưng rưng
Đêm khuya bấc lạnh, ngập ngừng mơ hoa
Chạnh lòng có bậu, thiếu qua
Cầu tre lắc lẻo, chợ xa một mình
Khắc sâu ngày tháng bưng sình
Bom rơi, đạn nổ, duyên tình trao nhau
Nước non liền dãy từ lâu
Tóc xanh mẹ đã bạc màu vì con
Gìn lòng hai chữ sắc son
Hờn mây đưa đón trăng tròn đêm thu
Lớn lên trong ngọt lời ru
Trong tình của mẹ, ôn nhu làm người
Giấu trong ánh mắt sáng ngời
Niềm đau cách trở bạn đời âm dương
Một thân dãi gió, dầm sương
Vào ra lẻ bóng, giọt buồn lặng sâu
Con nay có bạn tâm đầu
Càng thêm thương mẹ ôm sầu đơn côi
Chiều buông nắng khuất chân trời
Nén nhang mẹ thắp khấn người đi xa
Tôi nay lên chức làm bà
Tay run bồng cháu ơi à lời ru
Ông này, tháng bảy mùa thu
Lòng tôi chợt nhớ thuở ngu ngơ hờn
Bắt ông cõng vượt đường trơn
Thử lòng ai biết giả chơn mà ngừa
Một lần trời đổ cơn mưa
Nhớ tôi ướt sũng ban trưa ông về
Thương nhau không nệ câu thề
Ông đi tôi ở vẹn bề nuôi con
Thương cha, mẹ vẹn sắc son
Qua thời xuân đến héo hon tuổi già
Mẹ tôi tình nghĩa bao la
Soi đường con bước, đường xa gập ghềnh
Mẹ ơi, con nguyện kề bên
Sáng thăm, tối viếng, đáp đền công ơn
TRẦN LÊ NGUYÊN
(Nhớ về thầy cô giáo miền duyên hải Trà Vinh thập niên tám mươi, chín mươi, thế kỷ 20)