30/04/2021 08:25
Ảnh: BÁ THI
Hoa Sen có tự thuở nào
Mà nay Sen vẫn ngọt ngào sắc hương
Dầm chân ngày nắng đêm sương
Từ trong đất, nước hoa vươn hứng trời
Giữa mùa giông gió tơi bời
Mảnh mai Sen vẫn ngời ngời tươi hoa
Mỗi mùa hè tới đông qua
Sen tàn, sen lại trổ hoa dâng người
Việt Nam đẹp nhất Sen ơi
Gương sen gieo hạt không rời nước non
Nước còn Sen mãi vẫn còn
Sen là Quốc túy, Quốc hồn, Quốc hoa.
TRƯƠNG CÔNG GIANG
(Nhớ về thầy cô giáo miền duyên hải Trà Vinh thập niên tám mươi, chín mươi, thế kỷ 20)