04/02/2025 11:16
Ảnh: BÁ THI
Thành phố mình xanh biếc những vòm cây Ai đi xa dù một ngày cũng nhớ Cây với người bao đời thành duyên nợ Trong niềm đau, trong rạng rỡ vinh quang
Vi vút hàng sao sừng sững giữa thu vàng Thả nốt nhạc xanh trên dây đàn cao thế Bông sứ trắng thoảng mùi hương nhè nhẹ Chuông chùa ngân rung mái ngói âm dương!
Thành phố hồi sinh vạm vỡ những con đường Vạm vỡ những ngôi nhà cài hoa bên cửa Những vườn treo lưng chừng trời rạng rỡ Áo trắng bay thơm ngát tuổi học trò
Xuân bốn mùa, trời đất đã ban cho Ta đón nhận bằng tình yêu thương nhất Cây vươn mãi theo tầng tầng cao ốc Ô cửa ngời ánh chớp giữa lầu mây!
|
TRẦN VĂN THÁI