10/06/2020 11:40
Đối với độc giả, thơ Châu Thị Cẩm Liên là tiếng thơ quen thuộc nhưng mãi đến năm 2009, tác giả mới cho in tập thơ “Kí ức tuổi thơ”. Đó là tập thơ đầu tay với giọng thơ nhẹ nhàng, đằm thắm giàu nữ tính. Mặc dù sáng tác rất khỏe và đều đặn nhưng phải đến đầu năm 2019, tập thơ thứ hai của tác giả, tập “Hương nội gió ngàn” mới ra đời. Dẫu muộn nhưng có thể nói đây là chặng đường thơ mới của Châu Thị Cẩm Liên, một chặng đường thơ cần được ghi nhận. Tập thơ do Nhà Xuất bản Văn hóa - Văn nghệ ấn hành.
Nhìn một cách tổng quan với 34 bài thơ, độc giả có thể tạm phân chia tập thơ thành hai mảng đề tài lớn: “Hương nội” và “gió ngàn”. Có thể nói “Hương nội” là mảng thơ nữ thi sĩ tập trung viết về quê hương Trà Vinh với những tình cảm nồng nàn nhất dành cho “nơi chôn nhau cắt rốn”. Tôi gọi đó là lời tình tự quê hương. Trong mảng này có những bài thơ chỉ đề cập đến một lát cắt nhỏ, một góc quê chứa chan nghĩa tình như: Khúc hát dòng Cần Chong, Khúc tình xanh, Con gái Tiểu Cần, Có một Chiều Đôn Châu, Chiếc cầu quê hương… có những bài thơ lại chứa đựng khát vọng tái dựng bức tranh "đại cảnh" về quê hương của tác giả như: Trà Vinh yêu thương, Trà Vinh ngày mới… Nếu “Hương nội” là lời tự tình quê hương thì phần “Gió ngàn” lại là những trải nghiệm thú vị của nhà thơ với những miền đất xa lạ. Đó là Đà lạt mộng mơ với Lung linh phượng tím, Đà lạt mơ, Trên đỉnh Langbiang… Đó còn là Vũng Tàu, Hà Nội, Bình Định, Cao Bằng… đã in dấu trong thơ chị với những thắng tích như: Buổi sáng trên Bạch Dinh, Hồ Gươm, Pác Bó, Cổ Loa….
Thơ Châu Thị Cẩm Liên rất giàu hình ảnh, cách diễn đạt của văn chương bình dân. Tứ thơ có khi được gợi chính từ mạch nguồn này như trong bài thơ Chiếc cầu dải yếm, có khi nhà thơ đối thoại với chính tác giả dân gian về nhân vật quen thuộc của truyền thuyết, nàng Mị Châu trong bài thơ cùng tên. Có khi lại là những liên tưởng riêng thú vị khi so sánh sông Bến Hải của thực tại với sông Ngân Hà của huyền thoại trong Chiều trên cầu Hiền lương. Có khi những sắc màu xưa của huyền tích được tác giả khéo léo đưa vào như một thủ pháp "hồi cố" cho những hình ảnh của thực tại. Hồ gươm là bài thơ như thế.
Cùng với Kí ức tuổi thơ, tập Hương nội gió ngàn đã giúp Châu thị Cẩm Liên định hình một phong cách thơ nhất quán: giọng thơ nhẹ nhàng đằm thắm, giọng thủ thỉ tâm tình. Tập thơ ra đời là một đóng góp tích cực cho thi đàn Trà Vinh nói riêng cũng là đóng góp cho thơ ca đồng bằng nói chung.
TRẦM THANH TUẤN
Trà Vinh yêu thương Trà Vinh ơi, tôi yêu Người tha thiết Những Hàng Sao thả vào chiều bảng lảng mùi hương Hàng Dầu, Hàng Me huyền thoại những con đường Bằng Lăng Tím thướt tha dáng ai bên giáo đường chiều chủ nhật. Đầu Bờ xưa nước giếng trong mát ngọt Thỏa lòng người mùa nắng hạn hanh hao Chùa Lưỡng Xuyên, chùa Ông Mẹt thuở nào Nghiêng ký ức nét trầm tư, lác đác lá vàng thêm thâm nghiêm cổ kính. Tôi yêu lắm biển Ba động với nước xanh cát trắng Ao Bà Om huyền thoại thắng cảnh miền Tây Gió nội hương đồng mênh mang khoảng trời sân bay Trăng lơi lả trên vòm xanh ngọc bích. Lễ hội Nghinh Ông chen dòng người đông nghịt Ta tìm nhau tím thẫm phía hoàng hôn Biển Mỹ Long đỏ thắm những cánh buồm Trẻ háo hức theo đám cà kheo, già dắt díu nhau xem hát bội. Về Trà Cú vui Nguyên Tiêu thắng hội Tay trong tay hoa cỏ bối rối mùa xuân Rằm tháng giêng chín đỏ má em hồng Nhựa sống chảy tràn căng từng kẽ tóc. Líu ríu mùa đi, thả đèn trăng ăn Ót Vớt trăng thanh ta vớt phải tay mình Em thẹn thùng ửng đỏ ánh lê minh Anh giả bộ lơ mắt nhìn xa xôi lung linh đèn gió. Cầu Long Bình em tình tang qua phố Rải bờ sông ngàn hoa nắng vàng ươm Đoàn ghe ngo cuồng nhiệt phút lên đường Bay trên sóng, nhịp mái chèo đẹp như con tuấn mã! Tiếng trống sa dăm giục bước chân hối hả Chẳng hẹn hò sao lại gặp buổi dù kê? Neo đậu tấm lưng thon líu ríu mái tóc thề Ngọn gió mát sau lưng thẳm sâu ánh mắt người dưng đêm lễ hội. Chôl Chơnam Thmây ai có về chịu tuổi? Tháng tư mưa sa dậy mùi bùn đất ngây ngây Núi cát đắp cao niềm ước mơ hạnh phúc đong đầy Em thơ áo mới trèo qua bờ rào tìm con chuồn chuồn bay thấp. Đất Cầu Kè chắt chiu từng hạt phù sa nuôi lớn ước mơ dừa sáp Ngọn gió trời quyến ta về Vạn Niên Phong Cung Tôi mãi đi tìm tuổi thơ mình trong hình ảnh ông Bổn mông lung Chỉ thấy ngồn ngộn dòng người trảy mùa Vu Lan Thắng Hội. Trà Vinh hỡi, ta yêu Người quá đỗi Từng hốc cây, góc phố, tên đường Tiếng rao hàng ướt đẫm những đêm sương Tiếng líu ríu chim chuyền cành mỗi bình minh cây xanh nắng gội. CHÂU THỊ CẨM LIÊN |
Thi đấu xuất sắc và giành được tổng cộng 14 huy chương, các vận động viên của đoàn Thành phố Hồ Chí Minh 1 đã bỏ xa đoàn xếp thứ Nhì là Hà Nội.