27/05/2021 07:16
Ảnh: TRẦN VĂN THÁI |
Như tác giả đã tự thuật chân thành: "Thơ với Tôi đã nhen nhóm lúc còn là học sinh. Nguồn cảm hứng được lấy từ tình cảm Gia đình, tình yêu Quê hương, chan chứa vui buồn của Bạn bè. Ý thơ dần biến rễ thấm sâu vào tâm hồn của người làm nghề Viễn thông theo tháng ngày còn ẩn chứa niềm đam mê sáng tác". Từ một người làm công nghệ thông tin, một nghề không liên quan nhiều đến viết lách, tác giả đã bén duyên cùng thơ ca như một sự trở về "tìm lại chính mình" trong thẳm sâu tâm thức để "hoài thai" nên đứa con tinh thần đầu tiên đầy ấn tượng, tập thơ "Mẹ là nguồn cội".
Như tác giả đã nói trong lời cảm ơn mở đầu tập thơ: "Tôi có duyên đến với thơ vào buổi sáng ngày khai giảng năm học mới tháng 9/2020. Trên chiếc phà ngang qua xã cù lao Hòa Minh trên đường đi công tác. Chứng kiến cảnh các em học sinh đi học, nhìn áo trắng thân quen, hoài niệm chợt ùa về. Thế là ý thơ trong Tôi trỗi dậy - Tôi bắt đầu làm thơ. Sau thời gian sáng tác, được sự động viên của các Thi hữu, Bạn bè và Gia đình đã giúp Tôi in tập thơ đầu tay “MẸ LÀ NGUỒN CỘI”. Tập thơ do nhà xuất bản Hội nhà văn ấn hành năm 2021.
Tác giả chia tập thơ thành 3 phần: Thương lời mẹ ru, Ký ức gửi quê và Quay về nguồn cội. Có thể nói cảm hứng xuyên suốt phần 1, Thương lời mẹ ru, với những bài thơ như: Thương lời mẹ ru, Mẹ mãi thanh xuân, Chợ ruộng của má, Nhớ đèn chong, Nắng quê nhà, chính là những nỗi niềm xúc động chân thành, là những suy tư về nỗi vất vã gian truân của mẹ: "Mẹ ngồi nhặt tóc bạc rơi/Gói vò thành lọn thảnh thơi hiên nhà", để rồi tác giả ao ước: "Ước gì con níu mãi xuân/Kéo ghì tuổi mẹ năm nhuần bước qua".
Viết về quê hương, tác giả có nhiều bài thơ gợi nhớ gợi thương trong tâm tư của những người con đã được hưởng trọn dòng sữa ngọt ngào của đất mẹ Trà Vinh. Đó là ký ức về những gì đẹp nhất trong hoài niệm bằng sự trải nghiệm sâu sắc. Phải chăng vì thế mà tác giả có nhiều bài thơ bắt đầu từ nhan đề có từ ký ức như: Ký ức tuổi thơ, Qua miền ký ức, Ký ức mùa gặt, Ký ức đồng quê, Mùa hoa ký ức… Những "Tiếng vọng quê hương" với câu hát vọng cổ quen thuộc đã đi vào thơ Trần Văn Thái ngọt lịm "Miền quê mê vọng cổ", "Đứa cháu ngoại mê vọng cổ" "Đờn ca tài tử" như chính tình quê hồn hậu của đất Trà Vinh nghĩa tình. Tác giả còn trải lòng mình qua ký ức tuổi thơ nhiều cơ cực vất vã nhưng cũng đầy tinh nghịch "Ngày ấy thỏa thích rong chơi/Chuồn chuồn cắn rốn tập bơi trưa hè" (Qua miền ký ức). Tác giả đã thấm thật sâu hồn đất hồn quê nên đã tạo tác nên những vần thơ nhiều sức gợi "Nỗi niềm rát rạ khói cay/Lùa vào ký ức chuỗi ngày nhớ thương" (Ký ức mùa gặt). Cụm từ "rát rạ khói cay" đã lay động sâu xa những tâm tình tư hương da diết trong nỗi niềm hoài niệm bâng khuâng.
Trần Văn Thái dành nhiều bài thơ ca ngợi vẻ đẹp của quê hương, đặc biệt là những vẻ đẹp chân chất hồn hậu của vùng đồng bằng sông Cửu Long. Trong bài thơ "Về thương miền châu thổ", tác giả đã có những vần thơ đẹp thể hiện tình cảm quê hương gắn bó sâu nặng: Về quê nhạt khói mắt cay/Đắm chìm mùa gặt lúa say hương đồng/Thơm mùi rơm rạ mênh mông/Bao la tình đất ấm nồng chứa chan".
Trong tập thơ cũng có chùm bài viết về mùa xuân trong cảm hứng ngợi ca nét đẹp bình dị của cái tết ở miề quê đồng bằng như: Tết đoàn tụ, Nhớ Tết xưa, Tháng Chạp, Ngày cuối năm, Đêm Giao thừa, Xuân về, Tháng Giêng… Đọc những bài "Thơ tết", của Trần Văn Thái dễ dàng nhận thấy những nét đẹp của tết xưa mà nay chỉ còn trong ký ức: “Tết xưa bình dị còn vương/Xôi ngon hạt nếp thơm hương ruộng đồng/Lẫn mùi khói bếp ấm nồng/Nặng mang chày quết bánh phồng khéo tay".
Thơ Trần Văn Thái cũng đã kịp ghi lại những cảm xúc nồng nàn dành cho vợ (Thương vợ, Đêm quê vợ), dành cho những loài hoa dân dã bình dị (Nợ bông điên điển, Đừng trách hoa nhài, Em và hoa sen, Mùa bông so đũa, Nhớ mùa hoa sầu đâu, Hoa cỏ lau, Nhớ mùa hoa cải, Hoa trinh nữ, Hoa muống biển, Hoa bần, Hoa lục bình…). Bên cạnh đó ở mảnh thơ tình, Trần Văn Thái cũng đã thể hiện sự tinh tế trong tình yêu bằng vần thơ nhẹ nhàng sâu lắng nhưng cũng không kém phần da diết: "Dòng sông gợn sóng nhớ nhung/Lục bình nhuộm tím tương phùng chênh chao/Chân tình thương gởi ngọt ngào/Lạc giọng chim cuốc thuở nào chia đôi" (Tiếng chim lẻ bạn).
Bằng tất cả sự trân trọng một tác giả nhiệt thành với thơ ca đã và đang sáng tạo nhằm ghi lại những cảm xúc chân thành về tình đất tình người Trà Vinh, về những nét đẹp bình dị của sông nước đồng bằng, xin trân trọng giới thiệu đến bạn đọc gần xa tập thơ "Mẹ là nguồn cội" của tác giả Trần Văn Thái.
TRẦM THANH TUẤN
Thi đấu xuất sắc và giành được tổng cộng 14 huy chương, các vận động viên của đoàn Thành phố Hồ Chí Minh 1 đã bỏ xa đoàn xếp thứ Nhì là Hà Nội.